8 BƯỚC CHÂN TRÊN HÀNH TRÌNH CUỘC ĐỜI
Bước chân đầu tiên…
Là bước chân mà lần đầu ta chạm được bàn chân xuống mặt đất. Ta cảm nhận và đón năng lượng từ mẹ đất, vòng tay ấm áp từ cha mặt trời. Vũ trụ lại có thêm một hành trình mới trong danh sách dài vô tận. Ta cười ngạo nghễ, và tất cả mọi người đều cười.
Khi ấy ta không hề có nhận thức, nhưng ta cảm nhận được sự sung sướng tuyệt vời…
Bước chân thứ hai, bước chân theo sau…
Ta được dắt tay đi, trước mắt ta là những điều mới mẻ. Ta không ngừng đặt ra những câu hỏi về thế giới. Đó là khi ta như một cuốn nhật ký mới và bắt đầu những dòng đầu tiên. Viết gì lên cuốn nhật ký ấy hoàn toàn phụ thuộc vào người dắt ta đi.
Bước chân thứ ba, bước chân tự mãn…
Ta cho rằng ta có thể tự đi một mình. Ta muốn rời khỏi sự bao bọc của cha mẹ để chứng tỏ bản thân, để được tự do vùng vẫy trên hành trình của riêng mình. Và rồi ta sẽ mơ hồ nhận ra, hành trình cuộc đời chưa bao giờ là một chuyến đi êm ả, chỉ là mơ hồ. Nhưng ta vẫn còn ngạo mạn lắm.
Bước chân thứ tư, bước hụt…
Ta còn ngạo mạn là bởi vì cuộc đời ưu ái cho ta vài chiến thắng. Không phải vì ta xuất sắc, mà chỉ là muốn thử thách ta mà thôi. Là bởi vì chắc chắn ta sẽ bước hụt khi ta chìm đắm trong sự tự mãn mà không biết rằng, trước mắt ta là con đường không bằng phẳng. Thi thoảng ta chỉ muốn xé đi vài trang trong cuốn nhật ký ta đã viết.
Bước chân thứ năm, bước chậm…
Qua những lần bước hụt, những lần vấp ngã ta trở nên điềm tĩnh hơn. Ta nhận ra ta là ai trong vũ trụ bao la này. Ta biết mình muốn gì và phải làm gì. Ta lắng nghe thay vì tranh cãi… Và hoài nghi nhiều hơn.
“Trên những dấu chân,
là đôi mắt nhíu mày sau những vấp ngã.
Bước chậm hơn, kèm theo là những hoài nghi về cuộc sống.
Ta được gì, và ta mất điều chi?”
là đôi mắt nhíu mày sau những vấp ngã.
Bước chậm hơn, kèm theo là những hoài nghi về cuộc sống.
Ta được gì, và ta mất điều chi?”
Bước chân thứ sáu, bước ra khỏi vùng an toàn…
Nếu ở bước chân hụt, ta ước ao được quay trở về sự bao bọc của cha mẹ, ước rằng ta chưa bao giờ bước đi… Thì lần này, ta tự tin và bản lĩnh hơn rất nhiều. Ta hiểu rất rõ, nếu cuộc đời ta chưa từng vấp ngã thì hẳn đó là một bi kịch. Trước mắt ta vẫn là những con đường gồ ghề. Nhưng ta không hề nao núng và sẵn sàng vấp ngã. “Không có sự thất bại, tất cả chỉ là thử thách”
Bước chân thứ bảy, bước thong dong…
Bây giờ đây có lẽ ta đã có đủ trải nghiệm trong cuộc đời. Nhìn lại những dòng nguệc ngoạc trong cuốn nhật ký ta lại bật cười. Còn gì đẹp hơn khi trong cuốn nhật ký ấy có đủ màu sắc của cuộc sống. Ta chỉ cần thong dong để có một đoạn kết đẹp.
Bước chân cuối cùng, bước tiếp…
Nguồn: Trade24h
Post a Comment